-
1 bruthaich
nm. / nf. (gen. bruthaich, pl. bruthaichean) 1) склон, скат (горы или холма) a' ruith ris a' bhruthaich бег вверх по склону a' ruith leis a' bhruthaich бег вниз по склону chunnaic mi a' bhruthaich againn, nach fhaigheadh tu a-bhàn no an àird innte le sneachd я уидел наш склон, по которому нельзя было ни подняться, ни спуститься из-за снега 2) берег (реки, озера)